Ngưỡng Chịu Đựng Của Ao Tôm: Sự Quan Trọng Trong Nuôi Tôm
Mùa mưa tại tỉnh Sóc Trăng đưa ra nhiều thách thức đối với ngành nuôi tôm. Diện tích nuôi tôm đạt 50.100 ha, vượt 111,3% kế hoạch, nhưng hơn 14.000 ha (khoảng 28%) gặp thiệt hại nặng, chủ yếu tại huyện Trần Đề, Mỹ Xuyên và thị xã Vĩnh Châu.
Thiệt hại chủ yếu xuất phát từ tình trạng bệnh tôm và ô nhiễm môi trường ao nuôi. Cả hai vấn đề này đều liên quan đến ngưỡng chịu đựng của ao tôm. Nghiên cứu cho thấy, vào cuối vụ nuôi, chất thải (phân tôm, thức ăn thừa, xác tảo chết) tích tụ ở đáy ao, tạo thành lớp bùn đen. Sự phân hủy chất hữu cơ này tạo ra khí độc như H2S, gây tử vong cho tôm. Chất thải cũng cung cấp dinh dưỡng cho tảo, tạo ra môi trường ô nhiễm.
Ngày càng lớn, tôm tạo ra tổng khối lượng cao, làm cho ao trở nên chật chội. Môi trường biến động xấu làm tôm suy yếu, dễ nhiễm bệnh, buộc người nuôi phải thu hoạch tôm sớm, gây tổn thất lớn. Người nuôi cần theo dõi màu nước, màu tảo, và các chỉ số môi trường như độ pH, độ kiềm để có cách xử lý kịp thời.
Chất lượng con giống và số lượng tôm thả vào ao cũng đóng vai trò quan trọng trong việc kiểm soát ngưỡng chịu đựng của ao tôm. Để duy trì môi trường tốt, người nuôi cần hệ thống hạ tầng đảm bảo độ sâu và mực nước phù hợp, cũng như kiểm soát mật độ tảo. Sau những cơn mưa dài, người nuôi cần kiểm tra độ pH, duy trì mực nước, và sử dụng men vi sinh để kiểm soát tảo.
Nói chung, quản lý môi trường ao nuôi tôm đòi hỏi sự nhạy bén và sáng tạo, đặc biệt là sau những biến động thời tiết.